Quá trình xét xử làm rõ, thông qua mạng xã hội Facebook, ngày 4/3/2020, anh Thái Văn Long (ở Khánh Hòa) đã hẹn gặp Hoàng Anh đặt vấn đề mua 52 thùng khẩu trang y tế với giá 13 triệu đồng/thùng.
Tổng số tiền thanh toán lô hàng trên là 676 triệu đồng. Anh Long đã đặt cọc 100 triệu đồng.
Chiều cùng ngày, Hoàng Anh gọi điện cho anh Long nói có khả năng cung cấp thêm 300 thùng khẩu trang y tế và yêu cầu anh Long đặt cọc 30% giá trị lô hàng. Ngay sau đó, anh Long đã đồng ý và chuyển cho Hoàng Anh 500 triệu đồng tiền đặt cọc cho lô hàng này.
Tối hôm đó, anh Long được Hoàng Anh dẫn đến gặp chủ hàng và nhận 26 thùng hàng khẩu trang y tế. Anh Long đã thanh toán 286 triệu đồng.
Do tin tưởng nên ngày hôm sau, anh Long tiếp tục chuyển khoản cho Hoàng Anh thêm 300 triệu đồng để lấy nốt lô hàng đầu tiên. Nhưng khi anh Long đến chỗ hẹn thì không gặp được Hoàng Anh và không lấy được hàng.
Cùng thời gian này, qua bạn bè, anh Đỗ Thanh Tùng (ở Hà Nội) có quen biết Hoàng Anh. Khi nói chuyện, biết anh Tùng có nhu cầu mua khẩu trang y tế số lượng lớn để gửi cho người nhà ở nước ngoài và do thời điểm đó cấm xuất khẩu khẩu trang y tế để phòng chống dịch Covid19 nên Hoàng Anh đã nảy sinh ý định lừa đảo.
Hoàng Anh tự nhận có “mối” để làm thủ tục chuyển hàng ra nước ngoài theo diện hàng viện trợ nhân đạo quốc tế của Hội chữ thập đỏ Việt Nam.
Anh Tùng tin tưởng nên đặt mua của Hoàng Anh 50 thùng khẩu trang y tế với giá 660 triệu đồng. Đổi lại, Hoàng Anh phải có trách nhiệm làm thủ tục vận chuyển số hàng trên đến Singapore và Malaysia với chi phí 1 triệu đồng/1 thùng. Hai bên ký hợp đồng và anh Tùng đã đặt cọc số tiền 110 triệu đồng.
Trong ngày 23/3/2020, sau khi gom đủ hàng, Hoàng Anh thông báo cho anh Tùng đến kiểm tra. Thấy đủ hàng, anh Tùng đã thanh toán thêm tiền theo hợp đồng, đồng thời quay lại clip số hàng trên rồi bàn giao lại lô hàng cho Hoàng Anh làm thủ tục vận chuyển ra nước ngoài như thỏa thuận.
Tuy nhiên, Hoàng Anh đã sử dụng số tiền nhận hàng của anh Tùng để trả nợ và chi tiêu cá nhân hết. Bị cáo còn lên mạng internet để tìm khách rao bán lô hàng trên để thu hồi tiền đã đặt cọc.
Đến ngày 25/3/2020, anh Tùng tìm gặp Hoàng Anh để yêu cầu viết giấy xác nhận về việc giao hàng sang Singapore và Malaysia. Hoàng Anh cam kết sẽ giao hàng đúng người, đúng thời hạn, đúng chủng loại hàng.
Để thực hiện việc trên, cùng ngày Hoàng Anh liên hệ với công ty chuyển phát nhanh quốc tế để ký gửi 2 kiện hàng khẩu trang vải và chụp lại mã vận đơn cho anh Tùng “làm tin”.
Thấy có mã vận đơn nên anh Tùng tin tưởng và chuyển tiếp 100 triệu đồng vào tài khoản của Hoàng Anh để thanh toán nốt tiền hàng. Nhận tiền, Hoàng Anh chỉ mua 2 thùng khẩu trang vải và chuyển sang Singapore, Malaysia.
Đến ngày 31/3/2020, anh Tùng được người nhà phản hồi chỉ nhận được 2 thùng khẩu trang nên tìm gặp Hoàng Anh để đòi lại tiền nhưng bất thành.
Sau khi điều tra bổ sung, công an xác định bị cáo chiếm đoạt số tiền 1,53 tỷ đồng của 3 bị hại. Hiện bị cáo mới trả lại 210 triệu đồng cho anh Tùng.
Tại tòa, bị cáo khai nhận, khi đại dịch Covid-19 bùng phát vào tháng 3/2020, Hoàng Anh có làm môi giới bán hàng khẩu trang y tế trên mạng internet.
Nhưng do cần tiền trả nợ và chi tiêu cá nhân, bị cáo nảy sinh ý định lừa đảo chiếm đoạt tài sản của người nhẹ dạ bằng cách giới thiệu bản thân có khả năng cung cấp hàng khẩu trang y tế với số lượng lớn để nhận tiền đặt cọc của những người có nhu cầu mua hàng khẩu trang y tế rồi “bùng tiền”.