“Đối với chúng tôi, đây là vật liệu có thể đốt cháy. Mục tiêu của chúng tôi là chỉ sử dụng nguyên liệu tái tạo và tái chế”, Jens Neren – người phụ trách nguồn cung nguyên liệu tại Malarenergi AB cho hay.
Nhà máy Malarenergi có thỏa thuận với thành phố lân cận Eskilstuna để đốt rác, trong đó có một số sản phẩm từ nhà máy của H&M tại thành phố này.
Chúng không được xác định là quần áo cho đến khi kênh truyền hình quốc gia Thụy Điển công bố hồi đầu tuần.
“H&M không đốt những sản phẩm đủ an toàn để sử dụng. Tuy nhiên, trách nhiệm của chúng tôi phải đảm bảo những loại quần áo chưa nấm mốc hay không đảm bảo các quy định về hóa chất phải bị phá hủy”, Johanna Dahl – người đứng đầu bộ phận truyền thông của H&M tại Thụy Điển lên tiếng.
Tính đến năm 2017, nhà máy tại Vasteras đã đốt khoảng 15 tấn quần áo H&M. Neren cho biết Malarenergi đã phải liên hệ với một vài thành phố lân cận để nhân thêm rác và thậm chí còn nhập từ Anh. Cơ sở này hiện cung cấp điện cho khoảng 150.000 hộ gia đình.
Thụy Điển rất tự hào về hệ thống cung cấp năng lượng chủ yếu dựa vào hydro, hạt nhân và gió. Tuy nhiên, một số địa phương vẫn sử dụng than và dầu để sưởi ấm trong gia đình và văn phòng vào những ngày giá lạnh.
Bằng cách vận động những nhà máy cũ đốt nhiên liệu sinh học và rác thải, nền kinh tế lớn nhất Bắc Âu đặt mục tiêu từ bỏ sử dụng năng lượng hóa thạch từ cuối thập niên này.