Mua nhà ngoại thành và ô tô để đi lại, vợ chồng tôi không trụ được vì chi phí quá tốn kém

Chi phí ăn uống của vợ chồng chị Hoài (Sài Gòn) khi chuyển ra ngoại thành ở đã tăng gấp đôi, chi phí đi lại thậm chí gấp 10 lần.
Trên đường từ chỗ làm trở về nhà, vợ chồng chị Hoài thường xuyên gặp cảnh tắc đường - Ảnh: Huy Hoàng Trên đường từ chỗ làm trở về nhà, vợ chồng chị Hoài thường xuyên gặp cảnh tắc đường - Ảnh: Huy Hoàng

Dưới đây là chia sẻ của chị Thanh Hoài, điều dưỡng viên một bệnh viện tại quận 5, TP HCM.

Vợ chồng tôi cưới nhau từ năm 2011, sau 4 năm ở phòng trọ chật hẹp 15 m2, chúng tôi mới tích góp được khoảng 600 triệu để đi mua nhà. Cả hai vợ chồng đều quê Tây Ninh nên chúng tôi nghĩ ngay đến nhà đất ở khu vực quận 12 hay huyện Hóc Môn để về quê cho tiện, dù cả hai đều đang làm việc ở trung tâm thành phố. Tôi làm trong một bệnh viện lớn ở quận 5 còn chồng IT tại một ngân hàng ở quận 1. Chồng bảo mua nhà ở xa rồi kiếm một chiếc ô tô đi làm là ổn, lại tránh được mưa nắng. Có ô tô cuối tuần về quê chơi với con cũng tiện hơn. Con tôi lúc này vẫn đang học mầm non tại quê vì cả hai bên nội ngoại mới chỉ có một đứa cháu nên ông bà cứ muốn giữ, cháu cũng thích ở quê hơn. Chúng tôi định khi nào cháu vào lớp một thì sẽ xin cho học một trường tại quận 1, gần nơi làm việc của chồng tôi.

Sau nửa năm tìm kiếm, chúng tôi mua một mảnh đất 87m2, trên có một ngôi nhà xây một trệt một lầu rộng 45m2 ở gần chợ Hóc Môn giá 900 triệu. Số tiền thiếu, chúng tôi được bố mẹ hai bên cho vay không lấy lãi, không xác định thời hạn trả. Tiền thưởng Tết năm đó của hai vợ chồng được hơn 50 triệu, chúng tôi dùng để sửa nhà hết, chủ yếu là chồng tôi làm thêm một cái gara ô tô ở sân.

Sau đó, chồng tôi vay ngân hàng nơi anh làm việc, được hưởng lãi suất ưu đãi 5%/năm để mua một chiếc ô tô cũ giá 300 triệu. Vợ chồng tôi còn có một chiếc xe máy và một chiếc xe đạp để đi lại gần nhà. Tôi đến bệnh viện bằng xe bus hoặc chồng chở đi, tùy hôm đó tôi làm ca nào. Tôi làm ở khoa khám bệnh nên hôm nào làm ngoài giờ thì cũng 20h là được nghỉ, về cơ bản là không vất vả như các điều dưỡng khác.

Mỗi ngày, vợ chồng tôi dậy từ 5h sáng, vệ sinh ăn uống làm sao để 6h ra khỏi nhà. Đi tầm đó, đường phố vẫn vắng người nên 7h, 7h30 là chúng tôi có mặt ở bệnh viện, công ty. Dậy sớm buổi sáng tốt cho sức khỏe, tôi cảm thấy rất hài lòng. Tuy nhiên, con đường trở về nhà thì gian khổ vô cùng. Đường Trường Chinh, Cộng Hòa vốn nổi tiếng hay tắc nghẽn nên nhiều hôm chồng tôi đi vòng ra Võ Văn Kiệt, qua quốc lộ 1A, chấp nhận đi xa thêm 14km và mất 15.000 đồng khi đi qua trạm thu phí An Lạc để về nhà nhanh hơn.

Nhìn chung, để về được nhà, chúng tôi thường mất khoảng 2 giờ đồng hồ, nên bữa tối nhà tôi thường rất muộn, có khi ăn xong là đi ngủ luôn dù biết như thế không tốt cho sức khỏe. Nhiều hôm, để tránh tắc đường, hai vợ chồng ăn tối ở trung tâm xong rồi mới về.

Dù ăn ở nhà hay ở đâu thì thú thực về đến nhà cả hai vợ chồng đều mệt bã, chẳng muốn làm gì. Tiếng là nhà của mình mà chúng tôi cũng chẳng muốn dọn dẹp hay trang trí vì chỉ muốn ngồi nghỉ. Cũng vì quá mệt mà kế hoạch có thêm em bé thứ hai của vợ chồng tôi mãi không thành. Đặc biệt từ lúc sống ở ngoại thành, sức khỏe tôi không được tốt, thường đau đầu, mắc bệnh hô hấp, da mặt xấu mà lý do lớn nhất chính là tốn quá nhiều thời gian ngồi xe trên đường. Chồng tôi cũng mắc bệnh về xương khớp do ngồi lái xe lâu và không còn thời gian tập thể thao như trước.

Tôi từng tính chuyển việc về bệnh viện gần nhà làm để đỡ mệt mỏi. Nhưng nghĩ đi nghĩ lại thì tôi không thể vì cái nhà mà từ bỏ công việc mình rất yêu thích ở một bệnh viện hàng đầu thành phố, nhiều người muốn xin vào cũng không được. Làm ở đây, chúng tôi mới có cơ hội phát triển tay nghề. Đồng nghiệp, môi trường làm việc đã thân quen và đều tốt với tôi.

Sau khi mua nhà và cả xe, chi tiêu hàng tháng của chúng tôi tăng gấp đôi. Trước đây, chúng tôi thuê một phòng trọ mini ở ngay quận 5 hết 2,5 triệu/tháng, nhưng tiền xăng xe chỉ khoảng 300.000 đồng. Bây giờ, riêng tiền xe bus của tôi đã khoảng 300.000 đồng, còn tiền nuôi ô tô của chồng thì tốn hơn tiền thuê nhà ngày trước, vì riêng tiền xăng đã gần 2 triệu. Chưa kể, do ăn quán nhiều hơn vì không chịu nổi đói, tiền ăn của chúng tôi tốn gấp hơn 2 lần. Ở phòng trọ tại quận 5, tiền ăn của chúng tôi (không tính ăn trưa vì đã ăn tại nơi làm việc) chỉ khoảng 3 triệu/tháng, thì từ khi chuyển về sống ở Hóc Môn, vẫn hai bữa sáng và tối, mỗi tháng mất khoảng 7 triệu, trong khi cuối tuần chúng tôi đã về Tây Ninh lấy thực phẩm mang lên.

Vì thế, sau nhiều suy tính, đầu năm nay vợ chồng tôi đã tạm cho thuê lại ngôi nhà của mình được 3,5 triệu/tháng, chúng tôi đi thuê một phòng trọ 25m2 trong một chung cư mini giá 4 triệu/tháng tại quận 5. Cũng may, đất bây giờ tăng giá nên nhà chúng tôi có thể bán được 1,5-1,8 tỷ. Chúng tôi đang muốn bán nhà đó đi để mua một chung cư trả góp tại quận 5 nhưng vẫn băn khoăn không biết thời điểm nào thì phù hợp, có nên chờ nhà đất tiếp tục lên giá hay không. Tuy nhiên, tôi biết chắc một điều, tôi sẽ không mua nhà ở xa nơi làm việc đến 20km như trước, chỉ nên ở cách khoảng 5km nếu muốn đảm bảo sức khỏe để làm ra tiền.


Theo Vnexpress

Tin liên quan

Tin cùng chuyên mục