Theo bản án sơ thẩm, ngoài chức danh trên, Lê Minh Tiến còn là Chủ tịch HĐQT CTCP Phát triển DAV Việt Nam.
Tiến nghe được thông tin về gói tín dụng của Ngân hàng Thế giới (World Bank) cho các doanh nghiệp có nhu cầu vay vốn từ 1.000 – 3.000 tỷ đồng thông qua các dự án và chương trình đầu tư của Chương trình phát triển Liên Hợp quốc (UNDP) giải ngân cho dự án Phát triển hạ tầng kinh tế xã hội, xây dựng nông thôn mới và Xây dựng mô hình cấp nước sạch giai đoạn 2015-2017.
Mặc dù không kiểm chứng thông tin trên và bản thân không có khả năng, song ông Tiến vẫn bàn bạc với Nguyễn Thanh Tùng (SN 1977, ở quận Nam Từ Liêm) để tiếp cận các doanh nghiệp, hứa giúp họ vay vốn.
Để tạo niềm tin, Tiến trực tiếp soạn thảo biểu mẫu đăng ký, bản cam kết thực hiện dự án, đơn xin đăng ký, biên bản thỏa thuận trích thưởng, sao chép phần logo của UNDP để soạn thảo thông báo… rồi đưa cho Tùng tìm người có nhu cầu vay vốn, xin gói hỗ trợ. Khi quan hệ, Tùng tự giới thiệu là trợ lý điều phối viên UNDP, yêu cầu các nhà đầu tư chuẩn bị hồ sơ và đưa trước 1-3 tỷ đồng để lo chi phí.
Năm 2016, anh Nguyễn Văn M. – giám đốc một doanh nghiệp đang đầu tư xây dựng Bệnh viện đa khoa Phúc Thái – Thái Nguyên cần vốn nên “bắt mối” với Tùng. Tùng khẳng định anh M. sẽ vay được số tiền 3.000 tỷ đồng, lãi suất 3%/năm, thời hạn vay 20 năm và giới thiệu Tiến là sếp của mình, công tác tại Ban duyệt vốn của UNDP.
Vì tin tưởng, anh M. đã ký hợp đồng dịch vụ vay vốn nước ngoài có điều khoản anh M. sẽ trích thưởng cho Tùng 6% giá trị hợp đồng (tương đương 180 tỷ đồng). Anh M. đã chuyển trước 3 tỷ đồng làm phí dịch vụ ban đầu.
Sau khi nhận tiền, cả hai không thực hiện thủ tục gì mà chiếm đoạt sử dụng cá nhân. Có 5 bị hại khác cũng sập bẫy chiêu lừa của cặp đôi này.
Xác minh tại World Bank và UNDP không có nhân viên nào tên là Tùng. Hai đơn vị này cũng không trực tiếp triển khai bất kỳ dự án ở lĩnh vực y tế, giáo dục hay tài trợ vốn cho các dự án trên.
Ngoài ra, bị cáo Tiến còn lợi dụng chức vụ Phó chủ tịch Hội Khoa học kinh tế và Phát triển nông nghiệp nông thôn hiếm đoạt tiền của một số doanh nghiệp khác. Khoảng cuối năm 2017, Tiến tự soạn thảo văn bản lấy danh nghĩa của Hội kêu gọi nhà đầu tư góp vốn vào dự án Khu nhà ở cho cán bộ công nhân viên và hội viên. Tiến đưa ra các thông tin bịa đặt như quy mô diện tích 20.000m2, chiều cao 21 tầng, dự án đã được phê duyệt tỷ lệ 1/500…
Một trong những nạn nhân của Tiến là bà Hoàng Thị Kim L. đã tin tưởng vào các giấy tờ giả mạo để đầu tư 5 tỷ đồng. Tiến cũng làm giả biên bản về việc đền bù giải phóng mặt bằng, chữ ký của chủ đất… Với việc dựng lên dự án “ma”, Tiến chiếm đoạt của người khác số tiền 500 triệu đồng.
Năm 2019, Tiến bị xử phạt 15 năm tù, Tùng 13 năm tù về tội Lừa đảo chiếm đoạt tài sản. Bị cáo Tiến đã kháng cáo kêu oan.
Cấp phúc thẩm thấy rằng, các bị cáo không bị kháng nghị. Tuy nhiên, cấp sơ thẩm chưa áp dụng tình tiết tăng nặng trách nhiệm hình sự do phạm tội 2 lần trở lên. Mức hình phạt sơ thẩm là có phần nhẹ song cấp phúc thẩm không có căn cứ để tăng hình phạt. Tòa phúc thẩm thấy cần kiến nghị cấp giám đốc thẩm xem xét kháng nghị hủy bản án sơ thẩm, phúc thẩm để xét xử lại với 2 bị cáo.
Do đó, tòa phúc thẩm quyết định không chấp nhận kháng cáo của bị cáo Tiến, giữ nguyên mức án sơ thẩm.