Bị cáo Hương đã chiếm đoạt 13,6 tỷ đồng của nhiều doanh nghiệp và cá nhân.
Chạy dự án, nhiều doanh nghiệp mất tiền tỷ
Theo cáo trạng, năm 2016, Công ty TNHH Xuất khẩu lương thực thực phẩm gạo miền Tây (trụ sở tại TP. Cần Thơ) có dự án “Thoát nghèo bền vững cho vùng đồng bằng sông Cửu Long” và cần tiền để thực hiện dự án.
Qua một số quan hệ, ông Nguyễn Minh Tuấn, Giám đốc Công ty có gặp gỡ Đậu Thị Hương và nhờ Hương giúp lo thủ tục hồ sơ vay vốn.
Bị cáo Hương giới thiệu bản thân là công an, quen biết nhiều lãnh đạo cấp cao trong ngành công an và ngành ngân hàng, hứa hẹn sẽ giúp ông Tuấn được vay vốn ưu đãi với số tiền khoảng 140 tỷ đồng, nhưng phải trả cho Hương khoảng 10% số tiền vay được.
Ông Nguyễn Minh Tuấn đã đưa hồ sơ liên quan dự án để nhờ Đậu Thị Hương lo thủ tục vay vốn. Ông Tuấn cũng nhiều lần chuyển tiền qua tài khoản hoặc đưa tiền trực tiếp để Hương làm chi phí lo việc vay vốn. Tổng số tiền hơn 3,1 tỷ đồng.
Sau một thời gian, không thấy Công ty được vay vốn, ông Tuấn hỏi thì bị cáo Hương viện nhiều lý do né tránh. Đến tháng 4/2017, bị cáo Hương thông báo Công ty TNHH Xuất khẩu lương thực thực phẩm gạo miền Tây đã được Thống đốc NHNN duyệt cho vay 174 tỷ đồng và bảo tiếp tục chờ. Thấy bị cáo Hương vòng vo, biểu hiện bất thường, ông Tuấn đã tìm hiểu, biết Hương không phải là cán bộ công an và làm đơn tố cáo.
Quá trình điều tra, cơ quan công an phát hiện nhiều doanh nghiệp đã lo lót tiền tỷ để “chạy” dự án và số tiền này đã bị Hương chiếm đoạt. Chẳng hạn như trường hợp Công ty TNHH Tư vấn thiết kế xây dựng Bình Lâm.
Ông Trần Thanh Lâm, Giám đốc Công ty đã quen biết bị cáo Hương thông qua một số người quen. Khi gặp gỡ, bị cáo Hương cho ông Lâm biết về dự án xây mới Trường trung cấp An ninh 6 tại TP. Cần Thơ và hứa hẹn sẽ giúp ông Lâm được nhận dự án này.
Ông Lâm đã chuẩn bị hồ sơ năng lực của công ty và chuyển cho bị cáo Hương tổng cộng 810 triệu đồng. Thực tế, bị cáo Hương không thực hiện được công việc.
Hay trường hợp một nhóm doanh nghiệp khác nhờ chạy dự án, cơ quan điều tra xác định Hương giới thiệu một loạt dự án của Bộ Công an bao gồm dự án xây dựng trụ sở Công an tỉnh An Giang, trụ sở PCCC Công an tỉnh An Giang, Trung tâm chỉ huy PCCC Tây Nam Bộ... Bị cáo Hương nhờ ông Nguyễn Thành Hiệp (trú tại quận Tân Bình, TP. Hồ Chí Minh) tìm kiếm giới thiệu các doanh nghiệp tham gia dự thầu.
Có 4 doanh nghiêp bao gồm Công ty TNHH Thương mại và Dịch vụ cơ giới Trần Vương (Cần Thơ); CTCP Đầu tư xây dựng Kiến trúc mới (TP. Hồ Chí Minh); Công ty TNHH Tư vấn thiết kế và Kiểm định xây dựng NAD (TP. Hồ Chí Minh); Công ty TNHH cơ khí Hoà Đồng Tiến (TP. Hồ Chí Minh) đã đưa hồ sơ dự thầu cho bị cáo Hương. Ông Hiệp đã đưa cho bị cáo hơn 2,1 tỷ đồng để nhờ lo lót.
Một số cá nhân, doanh nghiệp khác cũng đã đưa tiền để nhờ bị cáo Hương chạy dự án.
Chạy việc, lừa cả người thân
Ngoài chạy dự án, bị cáo Hương còn nhận chạy việc. Ông Dương Minh Luyện và bị cáo Hương là anh chị em con bác. Đầu năm 2015, Hương nhận xin cho con gái ông Luyện vào làm việc ở bộ phận hậu cần, Công an tỉnh Quảng Trị, chi phí 400 triệu đồng và 10 triệu đồng tiền quân trang.
Ông Dương Minh Luyện đã chuyển đủ số tiền nói trên cho bị cáo Hương thông qua tài khoản ngân hàng. Đến nay bị cáo Hương không xin việc được cho con gái ông Luyện và cũng chưa trả lại tiền. Khi Hương bị bắt, bị điều tra vì lừa đảo, ông Luyện mới biết mình bị lừa.
Biết chuyện ông Luyện đang chạy việc cho con vào ngành công an, bà Trần Thị Nhung (trú tại Đông Hà, Quảng Trị) cũng nhờ Hương chạy con gái vào làm việc tại Phòng quản lý xuất nhập cảnh - Công an tỉnh Quảng Trị. Hương thỏa thuận giá chạy việc là 550 triệu đồng. Bà Nhung đã chuyển đủ số tiền nhưng Hương không xin việc được cũng không trả lại tiền.
Tương tự trường hợp bà Nhung, bà Phạm Thị Thải (trú tại Đông Hà, Quảng Trị); bà Lê Thị Luyến (trú tại huyện Cam Lộ, Quảng Trị) nhờ chạy việc vào Trạm y tế Công an tỉnh Quảng Trị, Nhà khách Công an tỉnh Quảng Trị. Thực tế, Hương không xin được việc như đã cam kết, cũng không trả lại tiền.
Tổng cộng Đậu Thị Hương đã chiếm đoạt hơn 13,6 tỷ đồng và 4.500 USD, đến nay đã khắc phục được 760 triệu đồng, còn phải bồi thường 9,2 tỷ đồng và 4.500 USD.