Bản án sơ thẩm thể hiện, do kinh doanh sơn verinlegno nên năm 2018 ông T. (khi đó là Giám đốc Công ty TNHH Đầu tư Nam Sunshine) quen biết bà Th. (đại diện theo pháp luật của Công ty TNHH MTV TMDV Premier Khải Anh).
Ông T. cho rằng vào ngày 27/6/2018, ông đã chuyển khoản cho bà Th. mượn số tiền 205 triệu đồng. Trước khi mượn tiền, bà Th hứa hẹn sẽ sớm trả lại nhưng đến nay chưa trả. Do đó, ông T. khởi kiện ra tòa án yêu cầu bà Th. phải trả lại khoản tiền trên mà không tính lãi.
Tòa sơ thẩm đã chấp nhận đơn khởi kiện của ông T. Không đồng ý với phán quyết trên nên bà Th. đã kháng cáo lên cấp phúc thẩm.
Bà Th. cho rằng đây khoản tiền Công ty Khải Anh nhận theo đơn đặt hàng theo hợp đồng ký kết 2 công ty.
Theo đó, năm 2018, Công ty Sunshine và Công ty Khải Anh ký hợp đồng đại lý. Theo thỏa thuận, Công ty Sunshine là bên bán, xác nhận đơn đặt hàng thì Công ty Khải Anh (bên mua) trả trước 50% giá trị lô hàng.
Theo phiếu đặt hàng ngày 5/6/2018, lô hàng có tổng giá trị 2,3 tỷ đồng; Công ty Khải Anh trả trước số tiền 1,15 tỷ đồng. Tuy nhiên, Công ty Khải Anh lại chuyển số tiền 1,35 tỷ đồng – tức chuyển thừa 205,2 triệu đồng.
Ngày 3/12/2018, Công ty Sunshine có công văn “ngày 27/6/2018, ông T. đã chuyển ngược lại từ tài khoản cá nhân ông T. sang tài khoản cá nhân bà Th. khoản tiền 205 triệu đồng”.
Ngoài ra, các hợp đồng còn thể hiện Công ty Khải Anh có tài khoản công ty đồng còn sử dụng tài khoản ngân hàng của cá nhân bà Th. khi giao dịch ký kết. Do đó, lời khai của bà Th. cho rằng ông T. chuyển trả lại tiền thừa cho Công ty Khải Anh là có căn cứ.
Vì vậy, tòa phúc thẩm tuyên không chấp nhận đơn khởi kiện của ông T.